watch sexy videos at nza-vids!
AULAC.SEXTGEM.COM
05:59:2414/03/2025
Clip Nóng Bóng
[H0T]
» GAME OFFLINE ANDROID
Ứng dụng giải trí 18+ cho Android
Truyện Tranh
Tuyển Tập Girl Xinh +18 XXX
Bạn Có Thể Tải Truyện Về Máy Để Đọc Tại Đây
Trang chủ » Truyện Ngắn » Loài chim không chân
Bài viết được đăng bởi : L0ngHack™
Đăng lúc: 00:59:45 l2013-04-04
L0ngHack [Admin]
Cấp Bậc:
Người sáng lập
sau đó vài ngày.
Tôi lại rầu rĩ.
Và tôi lại chạy đến anh.
Đương nhiên vẫn là kể với anhmọi chuyện rồi ngồi im để nỗibuồn chảy siết cuốn trôi tâm tư.
Lần này anh không đưa cho tôithêm cái lá hay bất cứ thứ gì, cũng không nói gì hết, chỉ lặnglẽ mở ca khúc Mưa.
Bên ngoài trời cũng đang mưa.Một cơn mưa bất chợt, rả rích và u buồn.
Mưa rất lâu, lâu đến mức tôi đãngủ quên trên chiếc ghế trắng.
Cho đến khi anh lay tôi dậy và chỉ cho tôi chiếc cầu vồng mờ nhạt đang chễm chệ bắt ngangbầu trời.
Nói thật là tôi không có hứng với nó. Tôi không thích ngắm sao, không thích ngắm cầu vòng, mặt trời mọc, mặt trời lặn. Nó chung tôi là đứa khô khan đúng nghĩa.
“Em biết vì sao có cần vồng không?” – Bất chợt anh nhẹ nhàng hỏi tôi.
“Khi một tia sáng chiếu qua một giọt nước, hướng của tia sáng sẽ bị lệch đi. Ánh sáng mặt trời là một hỗn hợp của nhiều màu sắc. Giọt nước làm lệch các màu ở mức độ khác nhau, do đó tạo nên hình ảnh cầu vòng rực rỡ trên bầu trời.” – Đó là tất cả những gì tôi biết, và tôi đã kiên nhẫn nóimột câu thật dài như thế vì tôi nghĩ anh muốn nghe về điều này.
“Vì trước đó có một cơn mưa.” – Anh mỉm cười với mớ lí thuyết của tôi, sau đó bác bỏ nó bằng một câu nói hết sức trìu tượng.
Tôi nhớ nụ cười của anh khi nói câu nói ấy. Nó thật ấm áp, thật gần gũi và thật chân thành.
Tôi không biết mình thích anh, mến anh hay cần một nơi ngả đầu, có điều sau đó vài hôm, tôi đã quyết định tỏ tình với anh.
Tặng anh một cuốn sách mang tên “Bí mật của hạnh phúc”, tôi kẹp trong đó mẩu giấy với dòng chữ ngắn ngủn được viết thật nắn nót: “Anh làm bạn trai em nha!”
Và… anh đã từ chối tôi bằng cách im lặng. Anh vẫn bình thường với tôi như mọi ngày, vẫn rất dịu dàng và nhẹ nhàngtrong từng lời nói dành cho tôi.
Còn tôi, tôi ngày một ngại gặp anh hơn, buồn nhiều hơn và dần không còn cười nữa. Thay vì đến tiệm anh như thói quen cũ, tôi nằm nhà nghe nhạc, uống thuốc ngủ và ngủ li bì cho hết mùa hè.
Ngày đầu của năm học, tôi đếntrường và đi ngang tiệm anh. Đường xuống trường tôi phải đi ngang qua đó.
Dù tôi đã tự nói với lòng sẽ không nhìn vô, nhưng tôi vẫn không thể tự chủ mà quay đầu nhìn về phía đó.
Tấm bảng hiệu đã không còn nữa, cánh cửa trắng im lìm bập ổ khóa bên ngoài.
Bạn của anh nói với tôi rằng tiệm di động bị trộm hết đồ, còn anh thì bình thản mỉm cười sau đó xuống thành phố học bartender và ở lại dưới đó.
Có ai đó đã cắt mất trái tim
tôi và mang nó ra khỏi lồng ngực, để lại nơi đó một sự trống trải bơ vơ. Tôi thấy mìnhhoang mang không nơi nương tựa, không chỗ ngả đầu và sợ hãi cùng cực.
Tôi im lặng, nhốt tất cả cảm xúc vào bên trong. Và khi đêm đến, tôi cuộn tròn người trong chăn, mắn nhìn trân trân vào bóng tối. Hốc hác! Vô hồn.
Cuộc sống của tôi trở về quỹ đạo cũ. Đi học và về nhà ngay sau đó. Ngày nào không thấy tôi đến trường thì chỉ có thể làvì tôi… ở nhà ngủ. Tôi không tìm cho mình một người bạn đểtâm sự, cũng không trồng thêmmột cây mướp đắng nào.
Và cứ như thế, ngày qua ngày, tôi vẫn sống dù không có anh.
Đó là một chiều trời mưa tầm tã. Điện thoại của tôi bất chợt đổ chuông. Có cuộc gọi từ mộtsố máy lạ.
Tôi cân nhắc một chút và rồi cũng bắt máy.
Ở đầu dây bên kia, tiếng anh vọng về thật quen thuộc. Tôi như một chiếc bóng đèn lâu nay không ai bật sáng, nằm lạnh lẽo trong lớp bụi và màng nhện. Giờ đây có một dòng điện bất chợt chạy qua, tôi bừng sáng nhưng lại hoang mang vì mình đang nóng dần.
“Em có biết về một loài chim không có chân, mải miết bay từkhi nở ra và chỉ đến khi chết đimới về với đất?”
Anh đã hỏi tôi như thế, và không cần tôi trả lời, anh nhẹ nhàng tiếp lời.
“Nó bay trong gió mưa và ngủ trên chính bầu trời dù nắng cháy hay giông bão. Người ta nói đó là số phận của những người lang thang không nơi nương tựa. Em cũng như loài chim không chân ấy, cứ bay mải miết. Nhưng em đừng bay vô định. Hãy bay trên bầu trời hoài bão và tự do của mình. Khimệt mỏi, hãy nhắm mắt ngủ trong chính hoài bão ấy và thức dậy cũng trong nó em nhé!”
Và anh cúp máy.
Tôi đã không nói một lời nào, lặng lẽ buông điện thoại, lặng lẽ ngồi dựa vào bức tường, lặng lẽ rơi nước mắt. Khi biết anh đi, tôi đã không khóc. Cho đến tận bây giờ nước mắt mới rơi. Chỉ đơn giản là tôi muốn khóc mà thôi.
Anh đã không gọi lại cho tôi thêm một lần nào nữa. Tôi cũng không gọi cho anh dù tôi vẫn lưu số anh trong điện thoại để tự trấn an mình rằng vẫn còn dấu vết của anh trongcuộc đời tôi,
<<123
Bài viết:Loài chim không chân
Đăng lúc: 00:59:45 l2013-04-04
Chia sẻ : Fb TW ZM

mSexy Ứng dụng xem video

Cùng Chuyên Mục
Mùa hạ của những cơn mưa và kí ức...
Hành trình tình yêu của những bức ảnh
Nỗi Buồn Sau Hàng Mi
Hoa hồng trắng và hoa hồng đỏ
Đom đóm của bầu trời
1234...678»
Time load : 0.000910 s
Trang Chủ

U-ONC-STAT U-ONC-STAT
Wap tải game | Game đỉnh | Game kinh điển | Clip Hot | Clip độc | Video Sex hay l Ảnh xxx l Tải Ola | VnPlay l Vườn Thủy Cung
Tags : .