watch sexy videos at nza-vids!
AULAC.SEXTGEM.COM
23:53:3231/01/2025
Clip Nóng Bóng
[H0T]
» GAME OFFLINE ANDROID
Ứng dụng giải trí 18+ cho Android
Truyện Tranh
Tuyển Tập Girl Xinh +18 XXX
Bạn Có Thể Tải Truyện Về Máy Để Đọc Tại Đây
Trang chủ » Truyện Ngắn » Loài chim không chân
Bài viết được đăng bởi : L0ngHack™
Đăng lúc: 00:59:45 l2013-04-04
L0ngHack [Admin]
Cấp Bậc:
Người sáng lập
i cũng không hay biết. Có điều tôi nhận ra mình thường đến tiệm và ngồi đó hơn. Kể cả vào ngày chủ nhật.
Đương nhiên tôi có lí do để đến.
Lí do của ngày hôm nay là… mang điện thoại đi sửa.
Hợp lí chưa?
Thật ra thì tôi cũng muốn sửa cái nắp trượt của mình lâu lắm rồi. Vì một vài lần tôi “cố tình làm rơi” mà mỗi khi trượt nắp lên nó sẽ phát ra âm thanh lạchcạnh khe khẽ. Nó cũng không ảnh hưởng gì đến hoạt động của máy, chung quy là nó trở thành cái cớ hoàn hảo đến tôi gặp anh.
Có lẽ tôi quá rắc rối. Khi chưa có tình cảm, tôi đến đó hằng ngày và cảm thấy chẳng có vấn đề gì. Nhưng từ khi có ý, tôi phải tất bật tìm cớ để đến tiệm anh.
“Em muốn sửa nó như thế nào?” – Anh cầm điện thoại tôi, xem xét và điềm tĩnh hỏi.
“Em muốn làm cho mất âm thanh khi trượt nắp.”
Nghe tôi nói, anh đưa điện thoại lên gần tai, trượt lên trượt xuống và lắng nghe.
Mặt anh dần giãn ra, sau đó từ từ nở một nụ cười thật nhẹ.
“Em biết đây là tiếng gì không?”
Không đợi tôi trả lời, anh tiếp lời: “Đó là tiếng thời gian.”
Và hiển nhiên chiếc điện thoại của tôi đã không được sửa. Anh nói nó cần phải như thế. Khi nào nó cần phải hư, anh sẽ tặng tôi một cái mới.
Vẫn luôn là câu nói ấy – vì nó cần phải thế.
Tôi đã nói với bạn chưa, tôi là một đứa tự kỷ. Tất nhiên khi đótôi không biết mình như thế. Tôi trồng một cây mướp đắng sau vườn, dùng những cành câykhô cắm xuống đất để làm giàn cho nó leo. Một cái giàn chỉ đến đầu gối tôi. Đối với một đứa lười như tôi thì đó là cả một hành động to tát.
Cây mướp đắng của tôi rất ngoan, nó đã nghiêm chỉnh leo lên cái giàn liêu xiêu tôi cắm sơ xài dưới đất, ngon lành đậu một trái nhỏ trông rất đáng yêu.
Tôi thích ngắm nhìn nó, và dường như ngoài anh ra thì tôi trò chuyện với nó mỗi ngày. Hằng ngày, tôi kể với nó về anh, và kể với anh về tiến độ phát triển kì diệu của nó.
Cho đến một ngày khi tôi đi học về và phát hiện cây mướp đắng của mình đã không cánh mà bay.
Không phải ai tưới nước bẩn vôđó và nó bức rễ bay về trời đâu. Là mẹ tôi kéo bạt hái cà phê và kéo luôn cả cái cây của tôi đi.
Có một cảm giác tồi tệ mang tên là mất mát!
Tôi cảm thấy như mình vừa đánh mất một điều gì đó quan trọng. Cảm thấy bơ vơ và hoang mang khi nghĩ giờ thì mình đã thật sự cô đơn.
Tôi đã khóc rất nhiều, và sau đó chạy đến… cáo anh.
Nếu tôi là anh của khi đó, tôi thề là sẽ đá ngay con nhỏ điênkhùng là tôi đây ra khỏi cửa tiệm của mình. Tôi điên quá đi ấy chứ. Nhưng anh đương nhiên sẽ không làm như tôi. Anh vẫn cứ bình thản như thường ngày, chăm chú lắng nghe tôi và mỉm cười thấu hiểu.
Tôi kể liền một mạch cảm giác của mình, sau đó mệt mỏi ngồi dựa ra ghế, rươm rướm nước mắt nhìn dòng xe cộ ngoài đường.
Tôi không nghe anh nói thêm điều gì về chuyện cây mướp đắng của tôi. Có lẽ nó là câu chuyện nhảm nhí nhất mà anh được nghe và anh đang âm thầm phán xét tôi điên nặng đến mức nào rồi.
“Cho em này.” – Anh bất ngờ lên tiếng làm tôi có chút giật mình.
Tôi nhìn anh, nhìn tay anh, nhìn cái lá anh vừa bứt từ chậu cây cảnh.
Có chút ngờ vực rằng mặt
dưới của chiếc là sẽ có một con sâu. Nhưng tôi vẫn cầm lấy nó.
Chiếc lá si nhỏ nhắn bóng mượt mà. Và không có sâu.
“Em ngửi thử xem.” – Anh mỉm cười thật hiền.
Tôi ngoan ngoãn làm theo, đưa chiếc lá lên mũi ngửi.
Ngoài mùi diệp lục ngai ngái rathì chẳng có gì.
“Biết đó là mùi gì không?” – Anh vẫn giữ nguyên nụ cười thật ấm.
Tôi thật thà lắc đầu.
“Mùi của lá.” – Anh khẽ cười qua hơi thở. Không tiếp tục nhìn tôi, anh lại mở ca khúc NhỏƠi. Mỗi khi mở bài hát này, tôi thấy trong mắt anh có một nỗibuồn xa xắm lắm. Tôi đoán đó là vì một người con gái.
Một cảm giác nghèn nghẹn nhói buốt trong tim tôi.
Cố gắng khống chế biểu cảm trên mặt, tôi hỏi lại một cách máy móc: “Mùi của lá?”
Anh im lặng, không trả lời tôi, lặng lẽ nhắm mắt ngả đầu ra chiếc ghế văn phòng, lắng nghe từng giai điệu buồn man mác của ca khúc Nhỏ Ơi.
Tôi đã luôn nghĩ về câu nói ấy mỗi khi tiện tay bứt một cái lá nào đó. Và rất lâu về sau tôi mới hiểu ý của anh. Tất cả mọi thứ trên đời đều có ý nghĩa của nó. Và việc cây mướp đắngcủa tôi chết cũng vậy. Vì nó cần phải thế.
Và tôi đã tìm cho mình một câymướp đắng mới. Tiếp tục trồng, tiếp tục làm một cái giànliêu xiêu và tiếp tục kể nể với nói mọi thứ.
Có lẽ những nỗi buồn vu vơ của tôi đã làm nó sợ phát khiếpnên không dám ngóc đầu lên. Nó chết ngay
<<123>>
Bài viết:Loài chim không chân
Đăng lúc: 00:59:45 l2013-04-04
Chia sẻ : Fb TW ZM
Cùng Chuyên Mục
Mùa hạ của những cơn mưa và kí ức...
Hành trình tình yêu của những bức ảnh
Nỗi Buồn Sau Hàng Mi
Hoa hồng trắng và hoa hồng đỏ
Đom đóm của bầu trời
1234...678»
Time load : 0.000183 s
Trang Chủ

U-ONC-STAT U-ONC-STAT
Wap tải game | Game đỉnh | Game kinh điển | Clip Hot | Clip độc | Video Sex hay l Ảnh xxx l Tải Ola | VnPlay l Vườn Thủy Cung
Tags : .