Bài viết được đăng bởi : L0ngHack Đăng lúc: 13:28:06 l2013-03-27
L0ngHack [Admin] Cấp Bậc: Người sáng lập
Sau những tháng ngày ngồi mòn đũng quần trên những chiếc ghế Hòa phát êm ấm, quay tít khi cần, điều hòa mát lạnh, quên đi những mối quan hệ phát sinh giữa ông chủ và người làm. Tôi đã dám bỏ hết để đi refresh lại mình bằng những chuyến đi đến những miền đất hoang sơ, hòa mình vàothiên nhiên, quên đi cuộc sống ngập tràn bon chen, giả dối.
Tôi đã gặp em ở đó nơi biển xanh, cát trắng, nắng vàng. Em như một con mèo con nghịch ngợm luôn hỏi xoáy HDV bằng những câu hỏi đầy nghiệp vụ như nghề của em Báo chí.
Em bám lấy tôi như muốn khám phá một hành tinh lạ đầy bí mật. Vì chẳng có HDV nào như thế: Có thể nói chuyện hàng giờ về quản lý tài chính, quản lý nhân sự, am hiểu chính trị, phân tích dự đoán giá vàng thế giới… ngồi kể những câu chuyện cho các cháu đi cùng đoàn bò lăn ra xe mà cười, làm cho người lớn và trẻ nhỏ, Sếp và nhân viên thành một gia đình cùngchơi những trò chơi, cùng tìm hiểu những cuộc sống của những miền đất.
Đang ngồi uống bia với các phụ huynh Ip bỗng rung lên nhè nhẹ, have new a mes… Mr… đang làm gì thế? Có thể dẫn em đi chơi ko?
Ec. SR Đang uống với Phụ huynh. Wait …
Hơn 30 tuổi có 1 vợ, 1 con trai 3 tuổi đó là điều luôn làm tôi phải suy nghĩ khi chuẩn bị có 1 phút xao lòng.
Đã có những lúc tôi đã treo Status giá như quay trở lại 5 năm trước nhỉ.
Em cũng thế cũng giống như một số ngườikhác tôi đã gặp từ sau khi lấy vợ, những người đã từng chủ động dẫn dắt tôi đi sang bên kia ranh giới của đạo đức, của lề thói… để trở về với tình cảm, cảm xúc của con người với con người. Người đời bảo như thế là đào hoa.
Trong rất nhiều lần nhưthế tôi chỉ ngã 1 lần khi mà tình cảm bị tổn thương rất nhiều sau những lần vợ chồng căng thẳng.
Tôi đã muốn bỏ hết để ngập chìm vào cuộc sống buông thả với tất cả những gì dễ đến với mình.
Với tất cả sự cố gắng của mình, với sự rèn luyện khi đã trải qua nhiều hỉ nộ, ái ố của cuộc đời tôi đã lái mình quay trở về quỹ đạo cũ,với một niềm tin sống vì đứa con không thể để nó bơ vơ khi hai người hai hướng.
Rồi tất cả mọi chuyện đều được giải quyết ổnthỏa, gia đình lại mang lại những xúc cảm, những động lực để mìnhvượt qua những khó khăn thường ngày.
Rồi những chuyến đi của tôi, những lần tiếp xúc, để rồi lại nhọc nhằn vượt qua.
Gặp em ở dưới đường nhỏ ven rừng cây đang nhuộm tím màu hoa mua, và những trái sim chờ ngày chín ngọt, bờ cát trắng trải dài rì rào sóng vỗ, nước biển trong và sạch soi rõ những đàn cá nhỏ đang hồn nhiên bơi lượn, đội chiếc mũ nan tua rua rộng vành, khoác chiếc váy hoa xanh mỏng manh đang căng phồng trong gió, đôi chân trầnlả lướt trên bờ cát, bãi biển vắng người, em xuất hiện như nàng tiên cá trốn thủy cung lên trần gian để kiếm tìm những điều mới lạ.
- Sao bây giờ anh mới đến.
- Ừ anh phải ngồi với phụ huynh mà.
- Kệ Anh bây giờ anh phải đền cho em.
- Hì hì. Ok nào đi theo Anh, anh sẽ đưa em đếnmột chỗ rất thú vị…
- Hi hi có thế chứ. chỗ nào thế Anh.
- Theo em có thể là chỗ nào?
- Em không biết, Anh ơi sao nước biển ở đây lạitrong và xanh như thế?
- Tại vì nó thấy em xinhđẹp nên cố gắng trong xanh để em soi mình vào đó chứ sao.
- Hic Anh chỉ thế là giỏi.
- Em thấy gì đây không?
- Gì hả Anh?
- Thiên đường!
- Đâu anh?
- Em nhắm mắt vào, không được ti hí, bao giờ anh nói mở mắt ra thì hãy mở.
- Ok.
- Nắm tay anh, đi theo anh nhé.
Tôi dắt em đi men theo cánh rừng lúp xúp cỏ tranh, cây dương xỉ để đến nơi tôi cho là đẹp nhất đảo ấy.
- Nào 1,2,3 mở mắt ra.
- Oa ! Oa ! Great ! em chưa bao giờ được nhìn thấy cảnh tượng này…
Một hồ nước nhỏ nằm giữa đồi cát trắng như pha lê óng ánh dưới mặttrời, những đám cỏ xanhmướt ôm lấy bờ, xen lẫn những gốc phi lao rủ bóng mát, một dải hoa mua tím chạy theo sườn dẫn lên trên đỉnh đồi cát trắng… giữa hồ nước là một gò đất nhô cao cũng được phủ xanh cỏ, trên đó có mấy con vịt trời nằm sưởi nắng…
- Anh ơi liêu trai quá!
- Ừ em thấy giống gì không?
- Giống gì hả anh.
- Một cô gái nằm sưởi nắng, nằm nghiêng nghiêng khoe những đường cong, cái hồ kia là điểm nhấn ướt át và khêu gợi…
- Eo anh ghê thế, ở đoàn ai cũng bảo anh gìmà hiền thế!
- Hì hì đơn giản chỉ là thưởng thức cái đẹp thôi mà, nếu một cô gái đẹp như em chẳng hạn mà không có người biếtngắm nhìn, thưởng thức thì khác gì cái khu vực này bị bỏ quên giữa rừng này đâu. Em thấy không giữa trời đất này,bên kia là biển và bãi cát dài, bên này là đồi núi nhấp nhô, lạc giữa chốn này là nơi bình yên của Anh mỗi lần