Bài viết được đăng bởi : L0ngHack™ Đăng lúc: 13:32:34 l2013-04-08
L0ngHack [Admin] Cấp Bậc: Người sáng lập
có thể xem hình của anh?
-Tối nay.11 giờ tại khách sạn MT. Anh có thể đến nhà rước em?
Ả lại trằn trọc. Quái. Cái tên này là ai nhỉ? Lại còn biết nơi mình ở.
-Anh biết nhà em?
Ả hỏi nhanh.
-Không, nhưng anh biết em sẽ cho anh.
Và thế là, đúng 11 giờ tối hôm đó, một con LeXus đen bóng loáng đợi ả trước cửa phòng trọ. Ả chưa bao giờ được đi xe hơi của mộtngười khách nào. Thừa Nhân là người đầu tiên. Và chính anh cũng là người đầu tiên khiến ả phải xao lòng. Dù ả biết, mãi mãi hạnhphúc sẽ không bao giờtìm tới ả. Ả chỉ nghĩ đơn giản. “Ăn bánh, trảtiền.”
Ngồi trong xe hơi, ả cảm thấy mình tự tin hơn rất nhiều. Tối nay ả diện một chiếc váy ngắn cũn cỡn, ôm sát body khá chuẩn.
Ả ngồi bên cạnh chàngtài xế. Và tim ả chưa bao giờ đập điên cuồng như vậy. Cứ nhưả đã phải biết và yêu cái anh chàng này lâu rồi. Ả không thể hiểu nổi mình.
Thừa Nhân xuống xe, quàng tay qua vai ả vào khách sạn, cứ như một cặp tình nhân gắn bó lâu năm.
Ả nhìn lên. Đó là một khách sạn 5 sao nổi tiếng nhất của quận 1, quận trung tâm Sài Gòn. Ả chưa bao giờ cảm thấy lồng ngực khó chịu như vậy. Trái tim ả thì lại đang đập những hồi điên cuồng.
0 giờ. Đồng hồ điểm đúng 0 giờ.
Chàng trai có cái tên Thừa Nhân lúc này mới lộ rõ mặt. Ả há hốc mồm.
‘Anh… anh là…’
‘Đúng.’
Chàng trai sửa gọng kính trên mặt. Kéo chiếc car-vat ra và rất tự nhiên, trút bỏ bộcomple bên ngoài.
Còn ả, giờ này ả mới biết rõ bộ mặt thật của người có cái tên trong nick chat Thừa Nhân là ai. Thật ra, trái đất này rất tròn, chàng trai đó chính là một người thầy của ả. Anh ta chuyên về bộ môn ‘Triết học Mác-Lênin’.
Và như thế, anh ta đúng thật là một giảng viên. Một giảng viên của một trường đại học danh giá. Và ả biết, ả biết rõ về anh ta. Ả có chút mất hồn. Nhưng rồi ả đã kịp trấn tỉnh. Ả chỉ nghĩ thoáng qua một điều gì đó, nhưng rồi ả lại không cho phép mình nghĩ về điều ấy. Ả cởibỏ xiêm y, lúc này ả chỉ mặc độc một cái áo ngực đen và quần chip ren mỏng.
Rồi cứ như việc ả phải làm. Ả lên giường. Nằmchờ bạn tình của mình. Không đúng, Thừa Nhân chỉ là một trong những vị khách của ả. Đó không phải là bạn tình.
Nhưng ả thấy lạ. Trái tim ả lại đập điên cuồng. Và ả sợ cảm giác ấy.
Thừa Nhân lúc này vừa từ toi-let ra.
Tất nhiên anh ta khác những vị khách trước đây của ả. Không vồ vã. Không dâm dục. Thừa Nhân giống như một người tình lâu nămđến với ả trong đêm cô đơn. Và chàng ta biết làm thế nào để ả vui.
“Vui”-ả chưa bao giờ nghĩ đến ba chữ ‘xa xỉ’ấy. Nhưng đêm nay, ả đã thực sự nghĩ đến.
‘Em bất ngờ đúng không? Anh đã để ý về em trước đó.’-Chàng trai có vẻ thật lòng.
Ả nhìn vào mắt Thừa Nhân. Tim ả lại đập. Liên hồi.
‘Vì sao?’
‘Vì anh biết và yêu em ngay từ lần đầu gặp mặt.’
‘Em không hiểu?’
Ả chưa bao giờ nghe về tình yêu sét đánh. Nhưng nay ả lại nghe và như không tin vào tai mình.
‘Đơn giản chỉ là những cái nhìn. Anh thích em ở sự thơ ngây.’
Ả chợt cười, xếch miệng. Lúc này ả không biết ả có thể nghĩ gì? Thơ ngây? Cólẽ Thừa Nhân đã khôngbiết ả làm nghề gì nên mới nói như thế.
‘Anh không biết về nghề nghiệp của em hay sao? Em nghĩ là anh phải biết chứ? Đúng không?’
Ả cần nhanh một câu trả lời. Nhưng Thừa Nhân chỉ nhìn ả. Nhìn ảtrong một lúc lâu. Rồi cứ như ả được lạc vào thiên đường cổ tích. Ả chìm đắng trong vị men tình đầu. Ả làm tình. Ả có một cuộc làm tình trọn vẹn. Lần đầu tiên trong đời ả biết đến cảm giác đạt khoái cảm là như thế nào. Lần đầu tiên trong đời ả được quấnquýt bên một người đàn ông đem lại cho ả cảm giác ấy. Ả đã không thể nào diễn tả được điều ấy.
‘Em cảm ơn anh.’-Ả thầm thì.
‘Vì điều gì?’-Thừa Nhân ôn tồn bảo.
‘Vì anh là chàng trai đầu đời của em.’
‘Vậy thì anh cũng cảm ơn em.’-Chàng trai lại đáp.
Ả lại nhìn đắm say vàomặt anh chàng. Họ lại cuốn vào nhau.
Đêm hôm đó lần đầu tiên trong đời ả cảm thấy mình được XXX trọn vẹn. Không toan tính. Không vụ lợi. Chẳng nghĩ đến tiền bạc hay những điều nhỏ nhặt lớn lao khác ngoài kia cuộc đời. Chỉ có ả và Thừa Nhân-người tình của ả.Ả hạnh phúc vì điều ấy. Từ vui, đã chuyển sang hạnh phúc.
Ả không hiểu lí do. Ả có nghĩ loáng thoáng qua ‘đó có phải là tình yêu?’, nhưng rồi ả lại lắc đầu, cố không cho phép mình nghĩ đến hai từ ngữ ‘thiêng liêng’ấy.
Rồi chuyện gì đến cũng sẽ đến, ả nghiễmnhiên thành bạn gái của anh chàng giảng viên trẻ tuổi Thừa Nhân.
Tình yêu ấy đ